Nguyễn Hoàng

Băn khoăn

 
  
 
Em đền vì ướt áo tôi
Hay là đền cả những lời thơ vương?
Một nỗi nhớ, ngàn lời thương
Em có đền cả quãng đường mưa rơi.
 
Gặp nhau góc khuất cuộc đời
Em có đền được bờ môi khô này.
Mưa phùn hạt nhẹ lắm thay
Chót vương ngực áo trái này nặng duyên.
 
Bên sông tịch vắng con thuyền
Đợi người chở nắng đầy thuyền sang đây.
Hong khô cả xác thân gầy
Để tim chuếnh choáng tràn đầy nhựa yêu.
 
Em đền cả những buổi chiều
Khói lam đuổi bắt tiếng diều vi vu?
Hỏi em dẫu biết cho dù
Em không đền được, thiên thu tôi chờ.
 
Chờ em đền những giấc mơ
Từng đêm trằn trọc tỏ mờ trăng sao.
Có đền được những gày hao,
Vì yêu tôi đã bước vào mưa em?
 
Hà Nội, ngày 05/05/2008

Được bạn: HB 30.04.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Băn khoăn"